Đặng vương Hưng

Trẻ con ở xóm bụi đời


Chưa lớn thì đã phải già

Dẫu còn cha mẹ... vẫn là mồ côi

Trẻ con ở xóm bụi đời

Như cỏ dại dưới nắng trời hoang vu...

 

Bây giờ chưa đến mùa thu

Vành trăng tròn trặn hình như xa vời

Đêm đêm ở xóm bụi đời

Hồn nhiên chúng hát chún g cười như không

 

Có ai ra ngõ mà trông

Mai này làm vợ làm chồng người ta

Mai này làm mẹ làm cha

Sinh con đẻ cái... làm bà làm ông

 

Mai này... ai có biết không ?

 

1-2000

 

Được bạn: TonyDzung đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Trẻ con ở xóm bụi đời"